Cổ tích một đêm mưa

29/03/2013 | 15:48
…Đêm ấy, một đêm mưa rất to, em ạ.Trời lạnh ghê người. Khu vườn hoang xao xác. Cây cối bị gió quật, đổ sạp, gãy kêu răng rắc. Chỉ trơ trụi một vài cây bạch đàn đang bị gió đe dọa. Gió thổi về bên nào, cây nghiêng về bên ấy, chao chát như sắp bị đổ rạt xuống mặt đất.
…Đêm ấy, một đêm mưa rất to, em ạ.Trời lạnh ghê người. Khu vườn hoang xao xác. Cây cối bị gió quật, đổ sạp, gãy kêu răng rắc. Chỉ trơ trụi một vài cây bạch đàn đang bị gió đe dọa. Gió thổi về bên nào, cây nghiêng về bên ấy, chao chát như sắp bị đổ rạt xuống mặt đất.

Tại một cành bạch đàn khẳng khiu, một tổ sẻ nâu đang bị ướt. Chim bố đang tìm cách lót lại rác, lấp chỗ thủng che mưa. Chim mẹ đang ấp chim non mới nở - chú chim bé duy nhất còn sống sót trong mùa mưa. Sợ chim con bị ướt, chim mẹ vội choàng rộng đôi cánh tả lơi vì thấm nước để che cho sẻ con.

“Chặc” – Một chú sáo non bỗng từ trên cao rơi xuống, bị mắc vào cành cây treo lủng lẳng. Mưa tạt vào người nó ướt sũng. “Chiếp! Chiếp! Chiếp!” Tiếng nó kêu inh ỏi mà sợ hãi.

Sẻ mẹ vội kêu lên với sẻ bố: “Kìa! Con sáo con bị mắc vào ngay bên tổ mình kìa! Ra cứu nó mau lên, sợ quá!” . “Ừ nhỉ - Chim bố hốt hoảng – Nhưng làm gì còn chỗ cho nó nữa, tổ chúng ta chật quá rồi! Cả anh và em đều bị ướt và rét. Cả chíp con này nữa!”. “Không. Ra cứu nó mau lên, dưới cánh em còn rộng, đằng nào chúng ta cũng bị ướt cả rồi! Nó làm em sợ vì nhớ mấy con sẻ nhà mình đã bị rời như thế!”.

….Và bây giờ chú sáo con đã tỉnh lại. Nó hoảng sợ quá mức. Lúc này, nó rúc sâu hơn vào cánh sẻ mẹ, nơi nó thấy ấm áp vô cùng mà biết đâu sẻ mẹ đang run rẩy vì rét suốt đêm.

Em biết không, vợ chồng sẻ đã chăm sóc sáo con suốt một mùa mưa dằng dặc năm ấy. Chim bố mùa mưa kiếm ăn vất vả. Bữa ăn sơ sài, chủ yếu họ nhường cho hai đứa trẻ. Công việc của sẻ mẹ cũng vất vả không kém, vừa lo ủ con, vừa trông nom và đắp thuốc cho sáo nhỏ vì cánh nó bị rách tướp rồi. Chim mẹ đặt tên cho nó là sáo Chiếp – con sáo với tiếng kêu trong mưa…

….Và những đêm mưa nối tiếp đêm mưa với những câu chuyện cổ tích sẻ mẹ kể cho sẻ con và sáo Chiếp. Chúng chăm chú nghe rồi lại chìm vào trong giấc mơ cổ tích yên bình rả rích tiếng mưa rơi…

Ngày tháng dần trôi. Mùa mưa hết cũng là lúc cánh sáo Chiếp đã lành, lúc họ phải xa nhau. Chiếp xin phép được rời tổ sẻ nâu để tự đi kiếm sống và hẹn ngày trở về. Buổi tiễn biệt cảm động. Sẻ mẹ khóc rất nhiều. Chiếp sà vào lòng sẻ mẹ thủ thỉ nốt những tâm